Cố Vân Tranh, phó giáo sư khoa Ngoại Thần kinh, đang thực hiện nhiệm vụ hỗ trợ y tế ở Lakaya thì gặp Tô Vi An, một "kẻ đào ngũ" bỏ nghề y và chuyển sang kinh doanh. Cả hai từ “oan gia ngõ hẹp” trở thành có tình cảm với nhau. Anh dần phát hiện ra rằng tất cả những hành vi bất thường của cô đều là do cô mang gen bệnh Huntington. Người thương khiến anh đồng cảm với nỗi buồn và sự tuyệt vọng vô phương cứu chữa của 30.000 bệnh nhân Huntington và gia đình họ trên cả nước. Cố Vân Tranh quyết định từ bỏ tương lai đầy hứa hẹn và cống hiến cả cuộc đời cho việc nghiên cứu chữa khỏi căn bệnh hiếm gặp này, sát cánh bên cạnh người yêu, tạo nên ánh sáng trong bóng tối.